CHÓ CỨ SỦA, VÀ ĐOÀN NGƯỜI VẪN CỨ ĐI!
Câu nói này nguyên thủy là ngạn ngữ nổi tiếng của Tây Ban Nha: “Mặc tiếng chó sủa, đoàn lữ hành vẫn tiếp tục bước” hoặc “lữ hành vẫn tiếp tục bước” hoặc dịch xuôi hơn là “Chó sủa mặc chó, lữ hành cứ đi” (The dogs bark, but the caravan goes on).
Bất kỳ người “lữ hành” nào trên con đường đi đến hạnh phúc, thỉnh thoảng cũng phải bị “giật mình” vì tiếng chó sủa. Song, mục tiêu vẫn không đổi, tiếng chó sủa cũng chẳng làm trở ngại gì. Nếu chúng ta có niềm tin, thời gian sau chúng ta sẽ không còn thấy có gì là phiền toái nữa.
Nói chung, danh thơm và tiếng xấu là cặp thăng trầm khác mà ta phải đối phó hàng ngày, nói gì là người nổi tiếng. Danh thơm, chúng ta hoan hỷ đón mừng. Tiếng xấu thì chúng ta không thích. Danh thơm làm phấn khởi tinh thần. Tiếng xấu làm cho ta phiền muộn.
Vậy chúng ta có cần chạy theo danh thơm tiếng tốt? Không cần, vì nếu ta xứng đáng ắt nó sẽ tự tìm đến. Khi hoa đượm mật đầy đủ thì ong, bướm sẽ đến. Hoa không cần mời ong, hay mời bướm.
Lúc trèo núi, ta càng lên cao, người đứng dưới chân núi càng để ý đến ta và càng thấy ta nhỏ hơn. Họ chỉ thấy phía sau lưng, không thấy phía trước vì họ không ở vị trí của ta, trong khi ta chỉ thấy phía trước. Chưa kể, có những kẻ “ghen ăn tức ở” cứ thích “chọc ngoáy” sau ta nữa…
Chính vì thế, chúng ta đừng có bận tâm, hãy nhìn đến mục tiêu của chúng ta, đó là leo lên đỉnh núi.Hãy tập trung vào con đường ở phía trước! ST